Như Trăng Như Mật Lại Như Hương – Tác giả SlaydarkTruyện đã hoàn thành

Phần 1

Tiếng trống trường quen thuộc báo hiệu giờ ra chơi vang lên kéo theo tiếng hò reo mừng rỡ của đám học trò. Cửa lớp lần lượt hé mở, giáo viên bước ra và theo sau là đám học trò áo trắng.

Cũng từ một phòng học bước ra, nhưng có một bóng người thu hút rất nhiều ánh nhìn.

Nàng có gương mặt trái xoan hoàn hảo, trên gương mặt ấy là cặp chân mày lá liễu tự nhiên nhưng đẹp hơn cả vẽ, hai hàng mi cong vút trên một đôi mắt đen tròn long lanh được che bởi cặp kính gọng đen tạo nên một nét đẹp đầy trí tuệ nhưng cũng cực kỳ hấp dẫn. Mũi nàng nhỏ nhắn tinh xảo nằm ở giữa hai gò má lúm hồng hào, trên làn da mặt mịn màng lại có một nốt ruồi dưới đuôi mắt, tưởng là khuyết điểm nhưng lại trở thành một điểm nhấn hút hồn. Nhưng hút hồn nhất là làn môi nhỏ nhắn nhưng đầy đặn và hồng hào, môi nàng đẹp như một nụ hồng tỏa hương khiến ai cũng muốn ngửi, ai cũng muốn hôn. Trên gương mặt nàng cũng có những dấu hiệu tuổi tác của người phụ nữ ngoài tuổi ba mươi, nhưng những dấu hiệu ấy không khiến nàng trông già hay xấu đi mà lại tô vẽ cho nàng thêm một nét đẹp chín muồi thành thục.

Tóc nàng búi cao làm tôn lên vẻ đẹp tri thức đồng thời cũng phơi bày chiếc cổ thon trắng ngần gợi cảm. Rất nhiều giáo viên và học sinh nam muốn được thấy làn da trắng bên dưới cổ nàng, nhưng làn da đó đã bị che lại bởi lớp vải áo dài thướt tha mềm mại màu thiên thanh.

Khi nàng bước đi, tà áo dài màu thiên thanh khẽ đong đưa nhẹ nhàng tựa mây bay, dịu dàng như suối chảy, nàng tỏa ra mùi hương thơm ngát khiến những người ngửi được rơi vào mê say.

Lớp áo dài đủ kín đáo nhưng cũng đủ mỏng manh để tôn lên dáng hình đẫy đà yểu điệu. Dưới làn vai mảnh mai, hai bầu ngực tròn trịa khẽ nhẹ nhàng lung lay như đưa người vào mê hoặc, phía dưới làn eo cong như vẽ là bờ mông to tròn đang đong đưa theo từng nhịp bước của đôi chân dài mộng mị.

Nàng là Lại Như Hương, giáo viên Sinh Học, nhìn vào nhan sắc của nàng, hiếm có đứa học trò nào biết nàng đã 37 tuổi và có một đứa con trai đang học cùng trường.

Bạn đang đọc truyện Như Trăng Như Mật Lại Như Hương tại nguồn:

Cương nhìn ra ngoài cửa sổ, trong lòng phân vân liệu có nên ra ngoài hay ở lại ôn bài. Cương năm nay mười lăm tuổi, là học sinh của lớp 9A1, bình thường thì Cương sẽ tranh thủ giờ giải lao để ôn lại bài học, cũng vì sự siêng năng này mà nó luôn là học sinh giỏi nhất lớp.

Nhưng dạo gần đây thì khác, dường như có gì đó đang khiến cả cơ thể lẫn tinh thần Cương thay đổi. Về cơ thể, giọng nói của Cương dần trầm đi, sức ăn của nó tăng lên và cơ thể nó cũng cao lớn nhanh hơn. Cương biết đây là quá trình dậy thì mà đứa trẻ nào đến tuổi này cũng sẽ trải qua, nhưng vẫn có điểm nó không hiểu, đó là tại sao trong lòng nó cứ tồn tại một cảm giác bức rức kèm theo một mong muốn thầm kín khó hiểu. Khó hiểu ở chỗ nó không biết bản thân mong muốn điều gì.

Khi Cương đang lơ đãng, từ cuối lớp vang lên tiếng xì xào của mấy thằng con trai. Đó là tụi thằng Việt, thằng Nam, thằng Chiến và thằng Thắng, bốn thằng này gần đây thường tụm vào nhau ở góc lớp để xem và bàn tán gì đó trên điện thoại.

Cương cũng có điện thoại, nhưng ngoài dùng để liên lạc với cha mẹ ra thì nó chỉ dùng để chơi game giải trí hoặc tra tài liệu môn học. Còn bọn thằng Việt thì khác, có lần Cương thấy tụi nó xem clip về những cô gái xinh đẹp ăn mặc hở hang nhảy múa theo nhạc. Cương tự thấy như vậy đâu có gì thú vị mà tụi nó xem hết sức say mê. Có lần Cương còn nghe tiếng phụ nữ rên rỉ trong điện thoại của tụi thằng Việt, Cương tò mò thầm nghĩ chắc do cô gái trong clip bị té đau lắm nên mới rên như vậy.

Cương ngồi khá gần nên nếu lắng tai có thể nghe tiếng tụi thằng Việt xì xầm. Lúc này, thằng Việt đang lầm bầm: “Tao tìm được phim này hay lắm, thằng con chơi bà mẹ ngon vãi!”

Thằng Chiến thốt lên: “Loạn luân mẹ con hả!”

Thằng Việt mở máy lên, bốn thằng chụm đầu vào nhau xem phim, vừa xem vừa bàn.

“Bà mẹ ngon thế!”

“Tua đến khúc hay đi!”

“Thằng con còn nhỏ mà hàng bự vậy?”

“Vậy mới được đóng phim sex chứ mày!”

Lời xì xầm của lũ bạn khiến Cương vừa khó hiểu vừa tò mò, định bụng đêm nay sẽ tra Google tìm hiểu.

Bạn đang đọc truyện Như Trăng Như Mật Lại Như Hương tại nguồn:

Chiều nay không dạy tiết cuối nên Như Hương về sớm, nàng sống trong một căn nhà hai tầng khá khang trang, cổng kín tường cao bao quanh nhà và một khu vườn nho nhỏ.

Chồng như Hương tên Khải, là một kỹ sư xây dựng, căn nhà này do Khải tự tay thiết kế. Vì tính chất công việc thường làm những công trình xa nên chồng nàng hiếm khi về nhà. Căn nhà vì vậy thường chỉ có hai mẹ con.

Thay ra bộ áo dài tha thướt, xõa mái tóc đen óng ra và mặc vào lớp áo hai dây kèm quần thun ngắn, Như Hương từ một giáo viên thanh cao hóa thành hình ảnh một người vợ hiền đảm đang. Nàng vào bếp nấu vài món ăn, khi mùi thức ăn nghi ngút bốc lên trên bàn ăn thì cũng là lúc thằng con trai duy nhất của nàng cất xe đạp và mở cửa vào nhà.

“Thưa mẹ con mới về!” Thằng Cương chào thưa mẹ nó lễ phép ngoan ngoãn như mỗi ngày rồi cất tập sách, rửa tay và ngồi vào bàn ăn.

Cũng như mọi ngày, Cương vừa ăn vừa kể cho mẹ những gì học được hôm nay, đây là thói quen mà Như Hương dạy con, mục đích là để Cương có thêm một lần ôn bài.

Ăn xong, thằng Cương đi tắm rửa còn Như Hương thì rửa chén bát. Đang rửa thì có tiếng chuông cửa.

Người đến là Ngọc Tuyết, là một giáo viên cùng trường. Tuy trẻ hơn Như Hương đến mười tuổi nhưng Ngọc Tuyết và Như Hương rất thân thiết.

Vào nhà, Ngọc Tuyết vừa đưa một túi ni lông nhỏ cho Như Hương vừa nói: “Áo dài mới tặng chị! Lúc nãy ở trường em quên mất!”

Như Hương nhận lấy cái túi và nói: “Lại thiết kế thứ gì mới nữa hả? Mấy món lần trước chị còn không dám mặc đây!”

Ngọc Tuyết tuy làm giáo viên nhưng còn có sở thích tự thiết kế và tự may trang phục. Ngoài tự may cho mình, Tuyết còn hay lấy thân hình xinh đẹp của Như Hương làm mẫu để may rồi bắt Hương mặc thử cho mình xem thành quả.

Nghe Như Hương nói không dám mặc đồ mình thiết kế, Tuyết không giận mà cười gian nói: “Có gì mà ngại chứ? Anh Khải mà thấy chị mặc những món này không chừng ảnh bỏ nghề ở nhà ôm chị suốt thôi!”

Nghe Tuyết nhắc đến chồng mình, Như Hương hừ lạnh đáp: “Hừ! Ổng có đào, mai, lan, quất tha hồ mà ôm rồi, có khi cả tháng mới về nhà một lần. Mặc vào ổng cũng ngáy ngủ chứ chả thèm xem đâu.”

Ngọc Tuyết cười nói: “Thì chị cứ mặc đi, còn người khác xem mà!”

“Ai?” Như Hương nhướng mày hỏi.

Ngọc Tuyết khúc khích đáp: “Nhóc Cương chứ ai! Dạo này trổ mã rồi, nhìn xinh trai phết đấy!”

Nghe thế, Như Hương vỗ bẹp vào tay Ngọc Tuyết và mắng: “Giáo viên mà ăn nói bậy bạ!”

“Ơ em có nói gì bậy đâu? Tự chị nghĩ bậy đấy chứ!” Ngọc Tuyết trơ tráo.

Vốn tính tình phóng khoáng thích đùa, lại là chị em thân thiết nên Ngọc Tuyết không ngại trêu chọc Như Hương: “Bõ công nuôi được cậu con xinh trai như vậy mà không hưởng thì phí hoài tuổi xuân!”

Nói xong, Ngọc Tuyết cười òa lên còn Như Hương thì đỏ bừng cả mặt. Hai người mãi trò chuyện mà quên mất thằng Cương cũng đang ở nhà và đã vô tình nghe hết cuộc trò chuyện.

Tuy không hiểu từ “hưởng” trong ý Ngọc Tuyết là gì, nhưng bản năng lại khiến nó có cảm cảm giác kích thích kỳ lạ, nó cảm giác được cái súng nước giữa hai chân mình đang cứng lên một cách khó hiểu dù nó không hề cảm thấy buồn tè.

Ngọc Tuyết trò chuyện thêm một lát rồi ra về, Như Hương dọn sơ nhà cửa, tắm rửa rồi bước vào phòng mình.

Như Hương sấy khô mái tóc đen óng ả rồi liếc nhìn sang túi áo dài Ngọc Tuyết tặng.

Như Hương mở ra rồi lắc đầu chào thua trước bộ áo dài mà Ngọc Tuyết thiết kế ra.

Đúng là áo dài, nhưng áo dài này không phải thứ có thể mặc ra đường. Cũng là màu trắng tinh khôi mang tính biểu tượng, nhưng chất vải của chiếc áo dài này lại là loại vải rất mỏng manh và gần như xuyên thấu, hơn nữa áo dài này còn chẳng có quần dài, thay vào đó là một số phụ kiện gồm một chiếc quần lót ren trắng nhỏ xíu và một đôi tất chân trắng dài đến nửa đùi.

Áo dài xuyên thấu, quần lót ren và tất chân, nếu không phải từng thấy qua những thiết kế táo tợn khác của Ngọc Tuyết thì Như Hương cũng chẳng dám tin là trên đời có một người giáo viên hay nhà thiết kế nào dám nghĩ đến sự kết hợp này, nói gì đến mang vào đời thực.

Dùng bàn tay thon trắng nõn vuốt ve lớp vải áo mềm mượt, Như Hương đến trước gương, cởi trần cơ thể rồi chậm rãi mặc bộ áo dài xuyên thấu vào.

Như Hương nói không dám mặc những thiết kế của Ngọc Tuyết, đó là nói dối.

Nhìn lại mình trong gương, mặt của Như Hương đỏ bừng lên vì bộ áo dài này còn táo bạo hơn nàng tưởng, không chỉ xuyên thấu mà còn hở vai, hở ngực. Vai áo rất rộng, làm lộ gần như hoàn toàn làn vai thanh mảnh gợi cảm của Hương, đã không có cổ áo, ngực áo còn rất thấp, thấp đến nỗi chỉ đủ để che nửa dưới của hai quả đào tiên tròn trĩu nặng của nàng, thậm chí hai vầng vú nhàn nhạt còn lấp ló lộ ra.

Tà áo xẻ cao nên cặp đùi trắng mỡn hoàn toàn phơi bày, cộng thêm lớp tất chân dài đến nửa đùi càng tăng thêm sự quyến rũ của đôi chân dài đầy đặn. Điểm chết người nhất chính là mỗi khi hai tà áo đong đưa là nơi cửa mình thầm kín cùng cặp mông căng tròn cũng hững hờ hé lộ.

Thanh cao cộng với quyến rũ kèm thêm chút dâm dục, Như Hương nhìn chính bản thân mình trong gương mà còn cảm thấy cửa mình đang dần ẩm ướt, thử hỏi có người đàn ông nào nhìn thấy mà không xiêu lòng?

Tiếc là người có diễm phúc nhất thì lại không còn hứng thú nhìn ngắm.

Tiếng chuông điện thoại reo vang, Như Hương nhấc máy trong hy vọng rằng chồng sắp về đến, nhưng nàng nhận lại chỉ là những lời hỏi thăm máy móc lặp lại qua ngày này tháng nọ, thậm chí còn chẳng thèm gọi video xem mặt dù đây là một tính năng đơn giản chứ không còn khó khăn như hơn mười năm trước.

Từ lâu Như Hương đã chấp nhận một sự thật, rằng tuy nàng có đẹp, có giỏi, nhưng dùng lâu ai chẳng chán, trong khi ngoài kia còn biết bao nhiêu người trẻ đẹp lại ngoan ngoãn sẵn sàng phục vụ những gã có tiền mà không hề có bất kỳ ràng buộc nào. Như Hương từng buồn, từng khóc rất nhiều, nhưng vì con nên nàng đành cam chịu, đau quá đã thành quen, vì quá quen nên không còn cảm xúc.

Không còn cảm xúc với chồng, nhưng cảm xúc khao khát của bản thân thì vẫn âm thầm tồn tại. Cửa mình vẫn còn ươn ướt, Như Hương lại nhìn hình ảnh dâm đãng tuyệt trần của mình trong gương, và lại nhớ đến những lời trêu chọc của Ngọc Tuyết.

Nghĩ đến đây, Như Hương lại nhớ đến những câu nói của Ngọc Tuyết: “Còn người khác xem mà! Nhóc Cương chứ ai! Bõ công nuôi được cậu con xinh trai như vậy mà không hưởng thì phí hoài tuổi xuân!”

Ai mà không có khao khát dục vọng, chẳng qua là ít hay nhiều, che giấu kỹ bao nhiêu. Như Hương không phải một thiếu nữ ngây thơ mới lớn, sống trong cảnh thiếu thốn hơi chồng, làm sao nàng có thể phớt lờ những phản ứng sinh lý bản năng của cơ thể. Đã không ít lần Như Hương khao khát có một người đàn ông đến bên nàng, thậm chí là một người đàn ông khác ngoài chồng cũng được. Nhưng khao khát chỉ là khao khát, vì định kiến, vì tự tôn, vì danh dự, Như Hương chỉ có thể âm thầm chịu đựng.

Chịu đựng thì chịu đựng, nhưng khao khát thì vẫn khao khát. Là một người mẹ, Như Hương thừa hiểu biết và tinh tế để nhận ra con trai nàng đã bước vào giai đoạn dậy thì, bộ phận sinh dục non nớt đã sẵn sàng cho những lần xuất tinh đầu đời. Đã có lần, trong cơn thèm khát túng quẫn, bản năng dục vọng đã dẫn dắt Như Hương nảy sinh ý tưởng tìm đến đứa con trai tuấn tú của nàng để giải cơn khát tình.

Nhưng ý tưởng vẫn chỉ là ý tưởng.

Như Hương nằm trên giường, vẫn mặc bộ áo dài dâm dục, hai chân nàng dang ra, đôi mắt đẹp nhắm hờ để tạo một bức màn đen cho bộ não vẽ ra hình ảnh đứa con trai tuấn tú của nàng.

Nó mở cửa, bước đến bên nàng, cởi sạch quần áo. Cơ thể nó nhỏ hơn và thấp hơn nàng rất nhiều, nhưng không quan trọng, quan trọng là cái thứ giữa hai chân của nó đang giương cao.

Rồi nàng tưởng tượng ra gương mặt say mê của con trai khi nhìn vào tư thế cực kỳ dâm đãng của mẹ ruột, chỉ là tưởng tượng nhưng cũng khiến nàng ngượng chín cả mặt.

Rồi nó nhào vào nàng, hai tay ôm lấy ngực nàng, dương vật nó vạch đáy quần lót để cắm vào cửa mình ướt át của nàng.

Thực tế chỉ có ngón tay nàng tự an ủi cửa mình nàng, nhưng hình ảnh con trai trong tưởng tượng lại tạo cho nàng khoái cảm vượt bậc so với thực tế bẽ bàng…

Bạn đang đọc truyện Như Trăng Như Mật Lại Như Hương tại nguồn:

Ở phòng mình, thằng Cương đã soạn xong bài vở, nhớ lại những gì bọn thằng Việt bàn tán trong lớp, nó tò mò mở điện thoại lên mạng tìm hiểu.

Tổng hợp những dữ kiện nghe được từ tụi thằng Việt, “phim sex loạn luân mẹ con” là từ khóa mà Cương gõ trên thanh tìm kiếm của Google.

Cương từng nhiều lần nghe những câu đùa về cái gọi là phim sex, nhưng ở độ tuổi của nó trước đây thì chẳng hề bận tâm, chẳng muốn tìm hiểu xem đó là thể loại gì, cho nên khi những hình ảnh hiện ra trên đầu kết quả tìm kiếm gây cho Cương một cú sốc.

Một nam một nữ, cùng khỏa thân và kết nối với nhau bằng thứ mà người ta thường dùng để tiểu tiện và chửi nhau.

Cương cũng hiểu ra đây chính là hành động mà người ta dùng để chửi nhau thông dụng nhất, còn nói cho hoa mỹ thì chính là quan hệ tình dục.

Những hình ảnh đầy nhục dục đã khiến bản năng trong chàng trai mới dậy thì thức tỉnh, tim nó đập mạnh, mặt nó nóng rang, cái vòi nước trong quần đang phình to và gây ra một cảm giác thèm muốn khó tả.

Nhưng không chỉ có vậy, từ khóa của Cương tìm còn có bốn chữ “loạn luân mẹ con”.

Phim sex việt sub ngày nay không hề hiếm, mà dù không cần việt sub cũng có thể dễ dàng hiểu được nội dung vốn chẳng có gì sâu xa phức tạp của hầu hết các loại phim sex đương thời.

Cương tò mò chọn một bộ phim. Ban đầu chỉ đơn giản là cảnh quay một gia đình thông thường với cha, mẹ và đứa con trai, giống với gia đình của chính Cương.

Bước ngoặt bắt đầu khi người cha xách vali rời nhà.

Cú sốc bắt đầu từ đây, những cảnh tượng đứa con trai ôm ấp người mẹ, hai mẹ con hôn môi, quấn lưỡi, quần áo rơi rụng, những bàn tay vuốt ve khắp cơ thể nhau, rồi người mẹ quỳ xuống ngậm lấy khúc thịt của đứa con, rồi đứa con dùng lưỡi liếm vào giữa hai chân người mẹ, rồi đứa con đè mẹ nó xuống, đem khúc thịt cắm vào giữa hai chân mẹ nó.

Những khung hình dâm loạn khắc sâu vào trí não của chàng trai mới lớn thành ấn tượng đầu đời không thể xóa nhòa.

Tay của Cương đã cầm lấy dương vật của nó từ lúc nào không hay, cảm giác bàn tay bao bọc dương vật giúp nó phần nào liên tưởng ra cảm giác khi dương vật đứa con cắm vào cửa mình người mẹ, tất nhiên sự liên tưởng sơ khai này không thể nào giống được, nhưng lại là mồi dẫn khiến Cương đem hình ảnh người mẹ trong phim liên tưởng thành hình ảnh của mẹ nó, Như Hương.

Cũng chính lúc này, Cương hiểu ra tại sao nhan sắc của người phụ nữ lại khiến nhiều người coi trọng, hình ảnh xinh đẹp chín mùi của mẹ nó hiện ra trong tưởng tượng khiến cho lần thủ dâm đầu đời của nó càng thêm kích thích.

Cương tưởng tượng cảnh người mẹ xinh đẹp đứng đắn nằm trần trụi dưới mình nó, hai chân mẹ dang rộng cho nó đem dương vật hì hục cắm vào, lò tưởng tượng ra tiếng nàng rên rỉ, nó mường tượng gương mặt dâm tình sướng khoái của nàng, những biểu cảm mà nó chưa từng được thấy trong suốt mười mấy năm sống cùng mẹ.

Rồi sau một quá trình tay không ngừng sục, Cương cảm thấy như có một luồng điện chạy dọc sống lưng khiến nó rùng mình và khựng lại, theo sau đó là cảm giác dương vật cùng hai hòn bi co giật rồi xả ra từng đợt chất dịch nhờn trắng đục. Ban đầu Cương tưởng mình tè dầm, nhưng rất khác, kèm với đó là một cảm giác sướng khoái kỳ lạ lần đầu tiên nó cảm thấy trong đời.

Chính lúc Cương đang ngạc nhiên trước khoái cảm đầu đời thì Như Hương ở phòng nàng cũng đang khẽ rên lên trong cơn mê tình hư ảo, nàng nào biết lúc nàng tưởng tượng cảnh con trai xuất tinh vào âm hộ mình thì con trai nàng cũng vừa làm điều tương tự khi đang nghĩ đến nàng.

Bạn đang đọc truyện Như Trăng Như Mật Lại Như Hương tại nguồn:

Sáng hôm sau, Cương thức dậy vào giờ quen thuộc, mẹ nó vẫn đang làm bữa sáng trong bếp như mọi ngày.

Vẫn thân hình đó, vẫn trang phục mặc nhà đơn giản thoải mái, nhưng giờ đây Cương mới nhận ra thân hình đầy đặn của mẹ nó hấp dẫn đến dường nào.

Hương đứng bếp quay lưng về phía con, hai tay nàng chuẩn bị thức ăn, eo nàng hơi ưỡn về trước khiến bờ mông tròn nhô ra sau. Eo, mông và chân kết hợp tạo thành chuỗi đường cong mềm mại và vô cùng quyến rũ.

Nhìn đôi chân dài trắng muốt của mẹ, Cương có thể tưởng tượng được bên trong lớp quần thun kia che giấu một cặp mông trắng tròn mơn mởn dường nào. Khúc thịt trong quần nó lại cương lên mang theo ước muốn được chui đầu vào cặp mông mộng mị của mẹ.

Như Hương vô tình quay đầu nhìn lại, thấy con đang đứng nhìn mình, nàng định nhắc nhở con nhanh làm vệ sinh cá nhân, nhưng cái nhìn tinh tế của nàng nhận ra ánh mắt của con hôm nay rất khác lạ.

Rồi như giật mình và lúng túng, Cương đưa tay vội che lại vị trí giữa hai chân, nhưng hành động của nó đã khiến Như Hương chú ý. Cương không mặc quần lót cho nên cái thứ kia khi cương đã độn quần nó thành hình nón, dựa vào kinh nghiệm của Như Hương thì nàng lập tức suy đoán ra vấn đề. Cái ấy của con trai cương lên khi nhìn lén nàng.

Tim Như Hương đập thình thịch, đúng như Ngọc Tuyết nói, Cương đang trong giai đoạn dậy thì. Và dù có kiến thức tốt nhưng vẫn như hầu hết các bậc cha mẹ Việt Nam khác, Như Hương bối rối không biết nên làm thế nào để giúp tâm sinh lý của con trai ổn định trong giai đoạn nguy hiểm này.

Cương cũng bối rối, nó chào mẹ một cách thiếu tự nhiên rồi chạy và nhà vệ sinh.

Hình ảnh bờ mông quyến rũ của mẹ khiến cơn ham muốn non nớt của Cương trỗi dậy, nó lại nảy sinh ý định thực hiện hành động quay tay để giải tỏa ngay trong nhà vệ sinh.

Trong nhà vệ sinh có một giỏ quần áo bẩn chờ giặt, Cương vô tình nhìn thấy một chiếc quần lót của mẹ. Đây là một chiếc quần lót bằng vải nhung màu hồng nhạt. Cương từng nhiều lần nhìn thấy đồ lót của mẹ, nhưng trong giai đoạn dậy thì này thì chiếc quần lót không còn đơn thuần là thứ mẹ mặc, mà còn là một thứ tạo ra sức hấp dẫn và kích thích cho Cương.

Tò mò nhặt chiếc quần lót của mẹ lên, theo bản năng con đực, Cương tưởng tượng đến bờ mông của mẹ khi mặc quần lót rồi lên mũi ngửi.

Cơ thể Như Hương có một mùi hương hấp dẫn và rất đặc trưng, quần lót nàng vẫn còn thoảng một chút mùi, kèm theo đó còn có một chút dâm hương nhàn nhạt.

Cương hít say sưa trong khi tay bắt đầu sục dương vật, tay nó khô nên tạo ra cảm giác hơi khó chịu. Rồi Cương nảy ra ý định dùng lớp quần lót mềm mượt của mẹ để bao quanh dương vật của nó.

Một hành động đúng đắn, khoái cảm tăng lên vượt bật, càng sướng hơn là khi Cương rùng mình xuất tinh thẳng vào quần lót của mẹ.

Thở dài sảng khoái, Cương trả quần lót của mẹ trở vào sọt, vì nghĩ đồ bẩn thì mẹ sẽ cho thẳng vào máy giặt nên nó cũng không cần xóa đi dấu vết.

Nhưng Cương lầm, vốn tính chu đáo, Hương luôn kiểm tra và phân loại quần áo cẩn thận trước khi cho vào máy giặt vì sợ làm rách hoặc ra màu làm hỏng màu áo trắng của con.

Nhìn thấy vệt nhầy trên quần lót mình, Như Hương nghi ngờ kê lên mũi ngửi và lập tức nhận ra mùi tanh tanh nồng nồng của tinh dịch. Nhà chỉ có hai mẹ con, Như Hương làm sao không đoán ra rằng con trai dùng quần lót nàng thủ dâm.

Lo lắng vì hành vi sai trái của con trai, nhưng khi nghĩ đến hình ảnh con xuất tinh lên quần lót mình thì cửa mình của Như Hương liền phát sinh cảm giác tựa như ngứa ngáy, tựa như mong chờ.

Một ý nghĩ dâm loạn nảy sinh trong đầu Như Hương, rằng nếu nơi con xuất tinh không phải là quần lót là là chính trong âm hộ nàng.

Tim đập thình thịch, mặt nóng bừng, Như Hương vội xóa đi ý tưởng lăng loàn, nhưng tay nàng đã vô thức tìm đến cửa mình đang thèm khát…

Bạn đang đọc truyện Như Trăng Như Mật Lại Như Hương tại nguồn:

Dù cùng trường nhưng nhiều lúc không về cùng giờ nên Như Hương đến trường bằng xe máy còn thằng Cương đi riêng bằng xe đạp.

Gặp nhau ở nhà giữ xe, Ngọc Tuyết liền đến hỏi Như Hương: “Bộ hôm qua chị mặc thử chưa? Có cần em sửa chỗ nào không?”

Như Hương lườm đáp: “Đồ như thế ai mà dám mặc!”

Ngọc Tuyết cười nói: “Chị phải nghĩ thoáng lên, mình phải đẹp, phải quyến rũ thì đàn ông mới mê chứ! Chị thấy em không, tuy không xinh đẹp bằng chị nhưng đàn ông theo em phải xếp hàng đấy nhé!”

“Không biết xấu hổ còn khoe nữa! Cô làm cô giáo kiểu gì thế hả?” Như Hương trợn mắt nói.

Vì quá thân thiết nên Ngọc Tuyết không hề thấy xấu hổ mà còn tự tin đáp: “Cô giáo cũng là phụ nữ, cũng có nhu cầu! Mà em cũng nói rồi, em thích làm máy bay, thích lái trai trẻ, nhóc Cương nhà chị rất đúng gu em, chị không lo thu hoạch sớm đi, em nẫng tay trên ráng chịu!”

Bị nói trúng tim đen, Như Hương vừa tức vừa xấu hổ véo lên tay Ngọc Tuyết, nhưng Ngọc Tuyết được nước càng nói: “Nghĩ mà xem, cái cảnh từ một cậu trai tơ mặt búng ra sữa vừa ngây thơ vừa tò mò, bị em dụ dỗ và đào tạo dần thành một mỹ nam biết thương yêu, biết nuông chiều em. Cái cảm giác chinh phục đó sao mà nó thỏa mãn quá.”

Những lời nói của Ngọc Tuyết như một liều mê hoặc dẫn dắt Như Hương mơ màng tưởng tượng về cái viễn cảnh đó, với nhân vật chính là nàng và con trai nàng…

Rất nhiều ánh mắt đang nhìn về phía Như Hương và Ngọc Tuyết, nhưng trong tiếng học sinh ồn ào náo nhiệt khắp trường thì không ai nghe hai nàng trò chuyện, chỉ nhìn thấy hai cô giáo xinh đẹp nhất trường đang vừa đi vừa cười đùa rạng rỡ, tà áo dài mềm mại đong đưa theo từng bước chân nhẹ nhàng dưới nắng ban mai, cảnh tượng thật dịu dàng, thật thơ mộng.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *